định vén váy mẹ lên để nhìn, nhưng khổ nỗi mẹ tôi nằm nghiêng, tay thì đè lên chăn mất rồi, kéo nhẹ thì không được mà kéo mạnh thì mẹ tỉnh giấc mất. Vậy là kế hoạch không thành, tôi đành ngậm ngùi tính kế khác. Lúc này bấn quá rồi, tôi đành nằm gần vào với mẹ, đắp cùng chăn, lúc này tôi có thể vén váy mẹ lên, nhưng mà không nhìn được. Thế là bàn tay tôi rờ dẫm, run run vén dần cái váy của mẹ lên, rồi sờ nhẹ lên đôi mông của mẹ, ôi chao thật là tuyệt, được sờ mông mẹ rồi, nhưng tôi chỉ dám chạm