cho anh, anh ăn được tất. Anh không sợ độc chết à? Anh độc toàn thân đây này, chết làm sao được. Thế giờ hết độc chưa? Hết rồi! Hết rồi! Tôi mỉm cười trong sự hạnh phúc. Cơm tối xong, tôi dẫn em lên sân thượng để ngắm trời sao. Em lại càng thích thú vì trên sân thượng tôi dành hẳn một khoảng diện tích rộng để làm tiểu cảnh, có cây, có hoa, có nước. Vừa có thể ngắm cảnh, vừa có chỗ nghỉ ngơi thư giãn. Ôm em vào lòng, dưới ánh sáng nhẹ nhàng, bầu trời đêm dù chỉ có vài ngôi sao, nhưng cũng