không ai thấy gì đâu, đừng ngại” Thuê thêm cái phao bằng ruột xe ô tô, dắt chị tuôn một hơi xuống nước. Biển ngày hè về tối thật mát, ánh sao soi đủ thấy người. Giờ này người tắm còn không nhiều. Tôi đưa chị lội tới gần ngang ngực, cách bờ khoảng vài chục mét, bờ biển thoai thoải, nước dập rất nhẹ. Dìu chị trong phao ra dần chỗ vắng người. Đong đưa chị trên phao một tay tôi mò xuống giữa 2 đùi chị mân mê mơn trớn. Chị khoác hai tay qua thành phao, đầu ngửa trên phao lim dim. Tôi thò tay