Long và Dung. Mình đi nhanh ra ngoài, cũng né tránh luôn việc chào thầy B. Dung đi lên sau và đứng lại phía sau thầy B, D nhìn thầy B rít thuốc là hiểu thầy đang rất căng thẳng. Dung: Thầyàchồng đừng có lo. Thầy B quay lại nhìn Dung: Hây za, sao không lo được em. Dung ngồi xuống với điệu bộ rất người lớn, nắm tay thầy B: Vợ có cách giải quyết rồi, chồng đừng lo nhé, yên tâm đi. Thầy B: Ừm, thôi em về trước đi, thằng Minh nó chờ kìa. Dung đứng lên: Ừm, vợ về đây. Chồng đừng có lo nha, ngày mai vợ