vừa gọn trong bàn tay. Thấy em không phản đối tôi tính tới luôn thì có tiếng động. Em giật mình xô tôi ra rồi lật đật bước nhanh khỏi phòng. 2 ngày sau em điện báo vừa đem cây mới xuống trồng thay mấy cây chết. Tôi hẹn em vô văn phòng: – Em vô đây, anh đang ở một mình. – Thôi anh, em sợ lắm. – Sợ cái gì? Vô đây đi anh chờ. Thuyết phục hồi lâu em đồng ý vô. 20 phút sau em có mặt. Đóng hết các cửa lại, kéo em đứng dựa cạnh bàn, nhanh chóng kiểm tra bên trong em. Chỉ vài cái day day lên hột le,